Lúc này, ở dưới đài, Từ Hạo Vũ một bên lau nước mắt, một bên túm chặt cánh tay Hứa Trăn, kêu lên: “Sư phụ, làm sao bây giờ, tôi diễn còn không bằng cậu ta.”
Hứa Trăn trầm mặc một lát, vỗ vỗ mu bàn tay của gã, thấp giọng nói: “Biết vậy thì tốt.”
Từ Hạo Vũ: “……”
Nói kỹ năng diễn xuất của Từ Hạo Vũ không bằng Hạo Hạo, dĩ nhiên là trêu chọc.

