Logo
Chương 154: Ấm ức, không cam lòng, khó chịu, hỏng bét, bất đắc dĩ. (5)

Lê Bạch nhịn đau, chậm rãi đứng dậy, mê mang nhìn Lâm Phàm, thua mà cũng có chút không hiểu nổi, rõ ràng đang rất tốt, sao lại đột nhiên biến thành thế này.

“Lão CHu.”

“Đến đây.”

“Đi lấy xác hai con dị thú đến đây, người ta chú ý như vậy, chúng ta cũng không thể để mất đi cấp bậc lễ nghĩa được, đưa hai con xem như tiền thuốc men.”

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng