Từ Trường Công nhìn Dương Truy Vân vẫn luôn mài đao đưa lưng về phía hắn ta, suy nghĩ một chút, vẫn đi tới.
"Ta cho rằng ngươi không sợ trời không sợ đất."
Dương Truy Vân khẽ ngẩng đầu, ánh mắt còn chưa tập trung, có chút mê mang: "Nhưng mà, ta đã giết người rồi."

