Vương Tử Khải sờ lên gương mặt đỏ bừng của mình, từ từ quay đầu lại, ánh mắt tràn ngập sự phẫn nộ như muốn giết chết một con bò: "Phì Tuấn, ngươi gan to lắm!"
"Khải ca! Khải ca không phải..."
Phì Tuấn hoảng hốt nhìn tay phải của mình: "Ta không biết sao tự nhiên tay phải không nghe lời, ta thề là ta không cố ý đánh ngươi!"
"Ngươi tưởng ta tin ngươi sao!"

