Không khí lặng im bao trùm trở lại. Cao Dương quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ lớn. Mưa vẫn rơi, trên con đường ướt át không có bóng người. Ánh đèn neon nhòe nhoẹt trong màn mưa.
Lúc này mà pha một tách cà phê, thêm chút nhạc nhẹ và ôm một chú mèo béo mềm mại, chẳng phải là cuộc sống yên bình trong tiểu thuyết sao?
Cao Dương mơ màng, nhưng ánh mắt bỗng trở nên sắc bén!
Bên ngoài cửa sổ, ở đầu hẻm hẹp phía đối diện, có một người đàn ông đứng đó. Hắn mặc đồ đen, tay cầm ô đen.

