Lời phải chia làm hai đầu để nói, khi Lưu Trường đang quy hoạch tương lai cho Đại Hán thì Lưu An rất thảm.
Lúc này hắn đứng trong phủ ngự sử, mặt tươi cười, loại nụ cười trộn lẫn giữa oan ức và nịnh bợ, đúng là một phiên bản của Lưu Trường.
Lưu Hằng cúi đầu làm việc của mình, không nhìn Lưu An dù chỉ một cái.

