"Thuyền nói thế nào?" Chúc Vị Lai nhìn Chu Phàm hỏi, hắn rất tự tin, nhưng vừa rồi chẳng qua chỉ là suy đoán của hắn mà thôi.
"Ngươi nói đúng." Chu Phàm đáp: "Thuyền nói khúc sông này có ba mảnh vỡ Đại Nhân Quả Kính mà ta cần. Thật ra ta có một thắc mắc, làm sao ngươi có được chuôi kính?"
Nếu Chúc Vị Lai không có chuôi kính, giờ hắn đã chẳng bị Chúc Vị Lai uy hiếp như vậy, điều này khiến hắn có chút rối bời, vì dù chọn thế nào, hắn cũng đều chịu thiệt thòi.
Chúc Vị Lai cười: "Ta nhặt được trên đường."

