Sau khi đám đông tản ra, Giang Tiểu Ngư đi vào con hẻm vắng vẻ, lắc đầu và thì thầm.
[Giang Tiểu Ngư: Một bọn ngu si... Ngọc tiên tử đã chết, bọn yêu ma quái vật ngày mai sẽ tàn sát, ăn thịt các ngươi. Bị yêu ma đem ra bán rồi còn đi đếm tiền cho yêu ma... Thật là óc chó]
[Giang Tiểu Ngư: Nhưng ta tới Thành Nam Giang vì lý do gì nhỉ? Uhm... thôi thì tạm thời không quan tâm]
[Giang Tiểu Ngư: Ngọc tiên tử đã chết, nhưng thanh tiên kiếm của nàng chắc chắn còn ở trong thành trì này, ta phải tận dụng cơ hội này để tìm ra tiên kiếm]

