Khoảng không này tựa như một thế giới sắp khai mở nhưng chưa thành hình, ở nơi vô cùng cao xa đó, có một đạo ý chí lượn lờ trên đó, tựa như thiên đạo vô tình, nhìn xuống vạn vật.
Ninh Dịch lập tức biết, đạo ý chí này chính là của người đứng đầu Đạo môn, nhưng không phải bản thân y, mà là một đạo thần niệm do y lưu lại!
Ninh Dịch phát hiện, chính mình ở trong thế giới hư vô trống rỗng này, dù chỉ là một người bình thường, cũng có thể điều khiển thần thức bay về phía đạo ý chí đang lơ lửng trên cao kia.
Hắn trực tiếp điều khiển ý chí của mình, bay vút lên cao, muốn thử tiếp xúc với đạo thần niệm kia.

