Đến lúc này, Ô Tư cũng không còn giả vờ nữa.
Ánh mắt y chợt trở nên sắc bén: “Việc hợp tác đã bàn trước đó, ngay ngày ta đến đã bàn giao với người của Hồng Lư Tự, hàng hóa chúng ta không thiếu của các ngươi một phân nào. Nhưng lần này ta đích thân đến, tự nhiên là muốn bàn bạc thêm, số lượng còn xa mới đủ. Xin Vương đại nhân hãy chuyển lời đến hoàng đế của các ngươi, ta muốn gặp mặt ngài để bàn bạc.”
Vương Học Châu mỉm cười: “Ta sẽ chuyển lời của Đại Hãn.”
Tiêu Dục Chiếu nghe Vương Học Châu chuyển lời, cười khẽ một tiếng: “Xem ra tình hình của Thát Đát cũng không mấy khả quan, y sốt ruột muốn về như vậy, hẳn là lo lắng cho tình hình bộ lạc của họ!”

