Logo
Chương 1117: Vô Đề

Lúc này, bên ngoài hải đảo, vang lên một giọng nói.

“Luân Hồi, không cần trốn nữa.”

Một lúc lâu sau, một tiếng thở dài vang lên: “Thiên địa tai kiếp, lão phu vốn không muốn chém giết thêm cường giả của nhân loại, sao lại ép ta?”

Trên bầu trời, một người trung niên mặt chữ quốc, mặc đạo bào màu xanh, trên tay dùng linh lực cầm một tấm Huyền Kính, soi sáng xung quanh, xuyên thấu qua cây cỏ trên đảo, mọi thứ đều hiện rõ.

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng