Trần Tích không trò chuyện với ai, chỉ lẳng lặng lật xem sách, từ trong đó tìm kiếm dấu vết.
Tiểu Mãn buồn chán không có gì làm đi theo bên cạnh Trần Tích, hoàn toàn không có hứng thú lật sách: “Công tử, tờ báo mà người nói hôm qua khi nào mới được ấn hành vậy, ta còn muốn xem Bào ca kia có khoác lác không nữa.”
Trần Tích vừa lật sách vừa cười giải thích: “Làm ra một thứ mới cần thời gian, có thể làm ra trong vòng một tháng đã là tốt lắm rồi. Nếu ngươi buồn chán thì dẫn tiểu hòa thượng đi ăn đi, không cần ở đây đợi ta.”
Tiểu Mãn đảo mắt: “Được không ạ?”

