Logo
Chương 154: Đúng Lúc 1

Thế tử nhìn Lâm Triều Kinh:

“Ta cũng viết thơ mới được lên đây, sao nào, ta có thể đến mà bạn ta thì không à?”

Lâm Triều Kinh lắc đầu: “Không phải nói không thể đến, mà là không thích hợp để đến.”

Mấy vị bằng hữu giang hồ này ăn mì gánh ven đường, dạo chơi ngõ Hồng Y chẳng tốt sao, cũng phù hợp với thân phận địa vị của họ. Đến đây chẳng phải là lãng phí của trời sao?

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng