Lục Trần vốn là công tử "phú nhị đại" siêu giàu, nhưng vì hiềm khích với bố mà bỏ nhà ra đi, sống cuộc sống cơ cực phải đi làm bảo
vệ. Không may con gái anh lại mắc bệnh hiểm nghèo, để có tiền chữa bệnh cho con, anh đành phải quay về chấp nhận thừa kế gia sản
bố anh để lại. Anh đâu biết, đằng sau khối tài sản kếch xù đó là đầy rẫy nhưng nguy cơ rình rập, điều gì sẽ xảy đến với anh, liệu
đó có phải là quyết định đúng đắn?
Truyện Đại La Thiên Tôn của tác giả Chiến Thần Đà với cách đưa ra vấn đề nhẹ nhàng, cốt truyện được đầu tư chăm chút từng tình
huống truyện một cách chu đáo, khéo léo.
Những nhân vật chính của truyện là thái tử Long Tử Thiên, U Nguyệt muội muội… và mối hận thù phản bội lại Nhân tộc khiến cho có kẻ
phải sống dở chết dở.
Editor: Lightraito44 (Huyết Phong – Light)
Thể loại: Đam mỹ, xuyên thư, cổ đại, tu tiên, 1x1, một chút nhân thú, HE
Nv chính: Văn Kinh x Quân Diễn Chi
Nv phụ: Liễu Thiên Mạch, Hạ Linh, Du Tự, Lục Tần, Đoàn Hiên, Mạc Thiếu Ngôn, Quy Tâm Bích
Độ dài: 88 chương + 4 phiên ngoại
Văn Kinh lại có cơ hội được xuyên vào trong cuốn sách mình yêu thích lại được làm sư đệ của nhân vật mình sùng bái nhất hắn trở
thành một trung khuyển sẵn lòng xông pha khói lửa vì sư huynh.
Đến ca đạo tu cuồng vọng nhất trong sách còn phải thốt lên rằng: Trên thế giới này không ai có thể lọt vào mắt ta chỉ có Quân
Diễn Chi mới là quân tử chân chính.
Văn Kinh được cùng sư huynh trãi qua những ngày tháng bên nhau, việc sùng bài sư huynh không cưỡng lại được.
Đáng tiếc y không biết, quyển sách này, y chỉ mới xem một nửa.
Đi được một nửa tình tiết y mới phát hiện, hình như chuyện không giống như y đã nghĩ.
Văn Kinh: “Tối qua sư huynh từng lẻn vào động phủ của sư tôn, xin sư tôn cẩn thận.”
Sư tôn: “Nói bậy! Cả đêm qua vi sư luôn ở trong động phủ, không thấy bất cứ ai.”
Văn Kinh: “Tối qua sư huynh tự tiện ra ngoài gặp mặt người khác, xin sư thúc tra rõ.”
Sư thúc: “Nói bậy! Tối qua ta và sư huynh của ngươi uống rượu trò chuyện đến sáng.”
Văn Kinh: “Tối qua sư huynh quấy rối đệ…”
Sư tỷ: “Nói bậy! Sư huynh của đệ sao lại làm chuyện đó được? Lẽ nào từ lâu đệ đã có ý đồ với huynh ấy, cầu không được nên đi hãm
hại huynh ấy?”
Nhiều năm sau.
Văn Kinh: “Có một ma đầu, chuyên môn dùng nhan sắc tuyệt đỉnh và tư thế cao nhã mê hoặc người khác, thế nhân sống trong nguy hiểm
mà không tự biết.”
Quân Diễn Chi: “Nếu không phải đệ, chỉ sợ ma đầu đó còn đang giãy dụa trong thống khổ.”
Ngoài quân tử trong phúc hắc công x trung thành chính trực thụ
Bạn đang đọc truyện Chuông Bạc Huyết Tế (Ma Tôn Nàng Vì Cái Gì Không Vui) của tác giả Mặc Tây Kha.
Cố Kinh Mặc nổi danh là ma đầu của giới Tu Chân, là một người khiến ai cũng e sợ vì ác danh của nàng.
Xui xẻo bị trọng thương, Cố Kinh Mặc định bụng đi bắt một hòa thượng về.
Hỏi bắt làm gì ư? Dĩ nhiên để làm thuốc dẫn chữa thương rồi!
Hỏi sao phải chọn một hòa thượng tuấn tú, tuyệt trần như vậy á?
Thì vì dù sao cũng là đạo lữ tương lai của mình mà, xấu xí sao được????
Nàng thản nhiên nói với người không tình nguyện theo mình đi kia.
Tên Hán Việt: Minh Nguyệt Nhập Quân Hoài (明月入君怀)
Tên cũ: Tang Trung Khế (Cuộc gặp gỡ trong rừng dâu)
Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa (一度君华)
Thể loại: Huyền huyễn, tiên hiệp, cổ đại, HE
Độ dài: 104 chương (101 chính truyện + 3 ngoại truyện)
Dịch: whitenavy
Biên tập: kirowan
Giới thiệu của tác giả (chỉ có một câu): Giữa chưởng viện và trưởng tộc chẳng có gì hết, hoàn toàn trong sáng nha!
Giới thiệu của người dịch: Độc giả thấy tên tác giả nhất định sẽ hỏi có ngược không. Người dịch xin khẳng định là không, không
chút nào, hoàn toàn không! Đây là câu chuyện theo đuổi cô vợ Ma tộc của một chưởng viện Tiên tông, quá trình vừa hài vừa bi (ngược
nam chứ không hề ngược nữ).
Thể loại: Tiên hiệp
Nguồn: TTV
Edit: Ladybjrd
Kim Phi Dao là một người có thuần linh căn nhưng lại là ngươi theo con đường tu thể duy nhất trong môn phái.
Đại bộ phận người có thuần linh căn sẽ lựa chọn con đường tu tiên bởi vì chân chính tu luyện tiên pháp thành đại đạo.
Cuối cùng Kim Phi Dao bằng con đường tu thể có thể leo lên đến đỉnh cao không? Mời các bạn đón đọc.
Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa
Edit & Beta: Làn Truyện
Văn án:
[Ngươi là áo giáp mà đao thương của ta không đâm vào được, cũng là chân tâm mà ta vừa chạm vào đã tan vỡ.]
Tiên hiệp lưu lượng không giới hạn, nữ chính bốn lần trở về năm đó, thay đổi vận mệnh của mình và tất cả mọi người xung quanh.
CP: Nữ chủ tâm cơ và nam chủ chó má.
——–
1.
Hoàng Nhưỡng trở thành một người vô dụng, bị nhốt trong mật thất.
Giám Chính Đệ Nhất Thu của Ti Thiên Giám đã cứu nàng ra.
—— Sau đó tắm rửa kỳ cọ cho nàng hết năm chậu nước.
2.
Giám Chính Ti Thiên Giám làm một “đồ chơi” mới, tinh xảo xinh đẹp lạ thường. Mọi người càng nhìn càng thấy giống một nữ nhân.
—— Đó là Hoàng Nhưỡng, người đã từ chối Giám Chính nhà mình, gả cho tông chủ đệ nhất tiên tông!
Chẳng lẽ Giám Chính nhà mình thật sự không vượt qua được rào cản này, tưởng nhớ đến điên cuồng, cho nên mô phỏng Tạ phu nhân… làm
một hình người giả?
Mọi người: khiếp sợ!
3.
Trên con phố dài, Giám Chính đại nhân bỗng dừng bước chân.
Mọi người lập tức rút đao đề phòng, lại thấy hắn đột nhiên vào một tiệm phấn son.
Tiệm phấn son?
Nửa canh giờ sau, trong lòng mọi người tràn nhập cảm giác hoang mang “ta là ai, đây là đâu” vì Giám Chính đại nhân xách theo các
loại chai lọ như phấn vẽ lông mày, phấn thoa, son hoa đào, thạch hoa mẫu đơn ra khỏi tiệm phấn son.
4.
Hoàng Nhưỡng đi thẳng đến phòng của Giám Chính đại nhân, ngồi lên sập giường của hắn.
Giám Chính đại nhân rất tự giác ngồi quỳ xuống, tháo giày thêu cho nàng. Đang tháo dây buộc tất, Hoàng Nhưỡng đột nhiên phản ứng
lại, đá một cái trúng lồng ngực hắn.
Giám Chính cầm đôi tất của Hoàng Nhưỡng, nhìn khuôn mặt của Hoàng Nhưỡng, rồi lại nhìn chân của nàng.
Việc thấp hèn như vậy mà bản thân lại làm một cách rất thuần thục tự nhiên, giống như đã từng làm cho nàng rất nhiều lần vậy.
Chẳng lẽ ở trước mặt nàng, mình đã trở thành nô bộc một cách vô thức rồi sao?
Chấn hãi!
5.
Tiểu điện hạ đầy tháng, tất cả quan viên triều đình đều đến tham dự.
Hoàng Nhưỡng cũng không quan tâm nhiều, chọn đồ ăn thật ngon rồi định ăn cho no bụng.
Nàng uống ngụm trà để tiện cho trôi miếng điểm tâm trong miệng.
Đột nhiên bên cạnh có người nói: “Bát Thập Lục điện hạ đúng là có phúc tướng, khiến người ta nhìn mà yêu thích.”
“Phụp ——“ Hoàng Nhưỡng phun hết ngụm trà xuống đất.
…Tuyệt đối không ngờ, ta cũng là người từng uống rượu tiệc đầy tháng của phu quân mình.
Mấy ngày nay ở Tống gia từ phủ trên đến làng dưới đều đồn đại rằng trong nhà đó có ma, mời bao vị pháp sư về cùng không hiệu quả,
chủ tớ đều ăn ngủ không yên, có người còn tường tận thấy nữa. Đâu có ai biết rằng cái bóng trắng đang sợ đó là của Tề Hoan - NPC
trong truyện Bán Kiếp Tiểu Tiên
Nàng cứ nhiên xuyên qua đến chốn này, ngay trong cái nhà kho chứa củi cũ kỹ, quần áo cũng không có, chỉ có tấm khăn trắng phủ lên.
Số nàng cùng thật lắm long đong, nhưng may vận phước lại được một lão đạo sĩ cao siêu, nổi tiếng nhận làm đồ đệ, tu được đại đạo
tối cao. Hơn nữa còn bắt được một con hồ ly làm sủng vật, quyến rũ ma vương làm lão công. Nàng vẫn cho rằng tu tiên không đáng sợ,
chỉ sợ là không có văn hóa, con đường thành tiên dài đằng đẵng, chỉ có bản thân tự tìm được đường phù hợp mới thành công là sai,
cần phải tự nỗ lực và chiếm lĩnh.
Đọc truyện độc giả sẽ nghiệm ra được vài điều cũng sẽ thấy được vài thứ hữu ich, không phải tu tiên không là đủ, phải làm nhiều
việc nữa. Đây là truyện xuyên không đặc sắc xen lẫn yếu tố hài hước thu hút độc giả, truyện còn đan xen các yếu tố huyền huyễn, có
nửa tiên nửa người, ảo thực cuốn hút.
Thể loại: Cung đình hầu tước, tiên hiệp tu chân, trọng sinh, lòng dạ độc ác hay làm trò thụ x cười như không cười tâm cơ công,
1×1, HE
Edit: Cục Đậu Bự (Gin)
Sách cổ tàn, đạo hạnh vỡ, Lộc Ly ra đời thiên hạ hưng thịnh, tranh, tranh, tranh.
Vạn xương khô, lệnh Thiên Tử, không phụ hoàng ân gánh quân tình, mệnh, mệnh, mệnh.
Lâm Tín làm đao phủ cho hoàng gia cả đời, thủ đoạn độc ác, chưa bao giờ hối hận, nuối tiếc duy nhất là đến khi chết cũng không có
được trái tim của Thẩm Lâu. Sống lại một đời, hắn quyết định giả vờ, dụ dỗ lừa Thẩm Lâu về tay.
Thẩm Lâu kiếp trước là tấm gương sáng cho thiên hạ, thanh tâm quả dục, chưa bao giờ vượt khuôn phép, điểm khác người duy nhất
chính là thích ma đầu Lâm Tín kia. Sống lại một đời, y quyết định dứt bỏ thế tục, sớm đem Lâm Tín lừa vào cửa.
Bụng dạ nham hiểm hay làm trò thụ x cười như không cười tâm cơ công
Song trùng sinh, góc nhìn cả công lẫn thụ
HE, không ngược.
Tác giả: Mặc Thư Bạch
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Trọng Sinh, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn
Văn án:
Sau khi Phù tu Tô Thanh Y gánh hàm oan mà trọng sinh, nàng đạt được hệ thống nhiệm vụ “Trợ giúp kiếm tiên Tĩnh Diễn thành thần”.
Giúp đỡ, giúp đỡ, đột nhiên nàng phát hiện...
Vị Thần cấp Kiếm tiên ở tu chân giới này, hình như là bạn trai cũ ở thế kỷ 21 của nàng?
Hơn nữa, còn bị nàng đánh, bị nàng đội nón xanh, bị nàng dẫn người đến công ty dán áp phích, treo băng rôn phỉ báng nữa.
Đây là chuyện xưa của cô nương trải qua một ngàn lần đau khổ, sau khi ôm được đùi vàng được người cưng chiều, được người yêu.
Tên khác “Cưng chiều ngọt ngào hàng ngày ở Tu chân giới” “Cuộc sống ôm đùi vàng”
Độc giả cần biết
1. Thứ tự cấp bậc tu chân: Luyện Khí – Trúc Cơ – Kim Đan – Nguyên Anh – Xuất Khiếu – Hợp Thể - Đại Thừa – Độ Kiếp.
2. Tác phẩm này tham gia “Hoạt động viết văn mừng Tấn Giang tròn 11 năm”, đó là lý do nữ chính mang theo hệ thống Tấn Giang xuyên
vào trong tác phẩm của Tấn Giang thay đổi kịch bản.
3. Song xuyên, đều là từ thế kỷ 21 xuyên đến.
4. Nữ chính xuyên qua hai lần, lần đầu tiên xuyên từ thế kỷ 21 vào Tu chân giới, lần thứ hai sau khi chết tại Tu chân giới đoạt xá
trùng sinh.
5. Nữ chính cặn bã như thế ở thế kỷ 21 là hiểu lầm, không phải thực sự cặn bã!
6. Văn sủng ngọt!!! Ngược đều là ngược lúc không có nam chính!!! Nam chính xuất hiện là vì ngọt!!!
7. Vai phụ có khả năng sẽ ngược, cẩn thận điểm này.
8. Cuối cùng, chuyện trọng yếu nhất, tác giả mang tâm hồn thủy tinh, không hấp dẫn không cần nói cho ta biết!!! Trực tiếp bỏ qua
là được rồi!!!
Giới thiệu Truyện
- Trên mảnh đất Trung Hoa xinh đẹp huyền bí, cả ngàn năm nay đều không ngừng lưu truyền những truyền thuyết bí ẩn. Và những câu
chuyện được mọi người quan tâm nhất vẫn là về thuật trường sinh bất tử. Từ cổ chí kim, phàm nhân ắt tử. Nhưng tréo ngoe thay, nhân
loại ái sinh và hãi địa phủ diêm la. Chính vì thế mà ai nấy đều theo đuổi giấc mộng trường tồn, khắc khổ truy tầm con đường bất
tử.
- Nhân loại tức vạn vật linh trưởng, vốn chiếm ưu thế về trí tuệ nhưng vẫn không dễ dàng gì trong việc tìm hiểu phép trường sinh.
Biết bao nhân sĩ tài cao trí rộng, không ngừng nghiên cứu, suy nghĩ bằng tất cả thời gian, sinh lực vẫn không thể nắm được ý nghĩa
thật sự của bất tử. Tuy nhiên giữa chốn giang hồ vốn nhiều ẩn sĩ kỳ tài, một số nhân sĩ tu chân luyện đạo đã nắm được phần nào quy
luật của tạo hóa. Dĩ phàm nhân chi thân, quyện quyền năng vô biên giữa linh khí cơ thể và bí bảo pháp khí để tạo khí thế chấn
thiên động địa, lôi đình chi uy.
- Bộ này có nhiều nguồn chia ra 12 quyển , có nguồn không chia ra quyển mà để một mạch liên tục từ chương 1 - chương cuối. Khi đọc
bộ này và tham khảo các nguồn ta thấy không có sự tương xứng giữa Tên quyển và nội dung tổng thể chương , cũng như cách chia số
chương trong quyển của các nguồn cũng không trùng khớp nhau. Nên ta sưu tập bộ này không trình bày theo Quyển mà bố cục một mạch
lền lạc luôn.
- Tags: that gioi truyen thuyet prc full
Tác giả: Thanh Đồng Tuệ
Thể loại: Tiên hiệp, huyền huyễn, ngôn tình, xuyên không...
Giới thiệu:
Tiên lộ của Mộ Cửu vô cùng trôi chảy, nhưng vào thời khắc mấu chốt lại chậm chạp không thể phi thăng.
Sư phụ nàng chỉ điểm: đường đi của ngươi tươi sáng, vốn có thể chờ đợi thời cơ đạt được mong muốn, nào biết giữa đường nhảy ra một
khắc tinh quấn người...
Nàng ra ngoài có việc, hắn áng chừng thời gian nhìn trời: Về sớm một chút!
Nàng nói chuyện cùng tiên liêu, hắn nhìn nàng bằng ánh mắt như muốn chém xuống vạn đao: Tiểu tử kia là ai?
Nàng xã giao trở về, có điều uống thêm hai chén rượu, giấm chua của hắn quả thực có thể nhấn chìm cả Kim Sơn...
Mộ Cửu có chút đau đầu.
Thân là một thượng thần Hồng Hoang, người này tại sao lại không cao quý lãnh diễm như trong truyền thuyết đây?
(Tác giả trịnh trọng nhắc nhở: tất cả đều là hư cấu, chớ mô phỏng theo)
Thể loại: tang thi mạt thế, trọng sinh, dị năng, không gian tùy thân, tu chân tiên hiệp, lãnh đạm thụ x bá đạo hắc báo công, nhân
thú, cường cường, 1×1, HE. (nhân thú nhưng không có màn nhân thú đâu đừng mơ hão =)))
Tình Trạng Raw: 2 quyển + 2 phiên ngoại
Editor: toujifuu
Trương gia có tổ tiên là truyền nhân của Chính Nhất Phái* đạo gia, tuy nhiên đến đời của Trương Thư Hạc đã suy yếu dần. (* hay còn
gọi là Chính Nhất Đạo, lấy Thiên Sư Đạo làm đại biểu, bao gồm các phái như Mao Sơn, Linh Bảo, Thanh Vi, Tịnh Minh.)
Cũng tới ngày diệt vong của giáng lâm, vào thời điểm mà thực vật lại hút máu bất minh, hoạt tử nhân bất tử, y dựa vào chút phù
thuật còn lại, kéo dài hơi tàn mười năm trong những tà vật đó, cuối cùng chết thảm dưới huyết đằng (dây đằng hút máu).Lại không
ngờ rằng sẽ trở lại mười năm trước, một khắc khi sống lại, chuyện đầu tiên y làm, chính là bật dậy khỏi sô pha, xông vào phòng
chứa đồ, tìm kiếm món đồ của đạo gia duy nhất còn lại trong nhà, pho tượng Linh Bảo Thiên Tôn phủ đầy bụi bị ném trong góc kia...
- Sáu mươi năm trước, một đại thúc mang theo một con kỳ lân giống y một chú cún và một con chim uyên ương giống con vịt bước vào
hoàng thành Trung Châu. Cũng một năm đó, người đại thúc này đi qua chủ mạch Sơn Hải, xuyên qua bình nguyên bốn mùa, tiến vào học
viện Thanh Loan.
- Sáu mươi năm sau, Lâm Tịch ngồi trên một chiếc xe ngựa cũ nát, khởi hành từ trấn Lộc Lâm đi qua một nửa đế quốc Vân Tần, một
đường hướng bắc tới học viện Thanh Loan... đây là một câu chuyện có liên quan tới vinh quang đế quốc, có trung trinh và phản bội,
có thanh xuân và nhiệt huyết, liên quan tới một người thiếu niên có ánh mắt không giống người bình thường, có liên quan tới chuyện
xưa của một học viện tu hành mạnh mẽ.
Hán Việt: Khả liên vi sư tử đắc tảo
Edit: Fall Moon
Thể loại: Đam mỹ, HE, Tiên hiệp, Tu chân, Trùng sinh, Hệ thống, Niên hạ, Xuyên thư, Chủ thụ, Sư đồ, 1v1, Song khiết, Sủng thụ
ngược công (chủ yếu do công tự mình đa tình:v)
CP: Trùng sinh hắc tâm liên công X Xuyên thư diễn bá thụ
Nguồn Raw: Tấn Giang + Tieba (Bản gốc đã hoàn thành gồm 1 tiết tử + 134 chương + 5 phiên ngoại =_=|||)
Văn án:
Tạ Chi là một diễn viên có tôn nghiêm của riêng mình, dù cho sự nghiệp đang dần dần chìm xuống đáy cốc, nhưng hắn vẫn khinh thường
việc diễn vai phụ, chứ đừng nói kiểu nhân vật chỉ đi quang qua sân khấu.
Nhưng đúng là đời méo có thể ngờ, ghét của nào trời trao của đó.
Hắn trọng sinh xong lại xuyên vào nguyên tác tiểu thuyết, trở thành nhân vật trong sách chưa bao giờ trực tiếp đi ra sân khấu, chỉ
là ân nhân đã chết sống trong hồi ức của vai chính —— Tạ Tri Vi.
…… Chờ một chút, cái này mẹ nó, vẫn là nhân vật đi mua nước tương* bị hắn đẩy rớt không chịu diễn kia!
(* nhân vật đi ngang qua, phụ của phụ, nhiều lúc không xuất hiện chính thức)
Vì để cho bi kịch không thể tái diễn, Tạ Tri Vi đành phải đi chung đường với hệ thống, bắt đầu con đường khốn khổ đoạt (tìm) diễn
(chết).
Hệ thống: Vai chính muốn bái sư, cho nên sư tôn diễn……
Tạ Tri Vi: Để đó cho ta.
Hệ thống: Vai chính muốn thăng cấp, cho nên trợ công diễn……
Tạ Tri Vi: Để đó cho ta.
Hệ thống: Vai chính muốn hắc hóa, cho nên vai ác diễn……
Tạ Tri Vi: Để đó cho ta.
Hệ thống: Vai chính muốn nói chuyện yêu đương, cho nên nữ chính diễn……
Tạ Tri Vi: Đậu xanh rau má, mau bỏ ngay cái khí chất xuất trần của ta đi, để ta tớiiiiii...
Mục Hạc: Sư tôn, xin hãy lăn vào lòng ngực của đệ tử ~
Cùng đọc truyện nhé!!!!
- Một cậu bé mồ côi từ nhỏ, không cha không mẹ, không thân không thích, sống cùng với một cô gái. Cả hai từ nhỏ nương tựa vào
nhau, ngày đi ăn xin, đêm thì lần mò vào nghĩa địa mà tìm thức ăn để sống qua ngày... Đến một ngày, cô bé vì có tư chất hơn người
mà được người tu đạo chọn, còn cậu bé thì tư chất kém nên cả hai phải chia lìa nhau. Nhưng số phận an bài, cậu bé mồ côi lại gặp
được một môn phái thần bí, rồi bằng sự nỗ lực phấn đấu, kiên quyết mà vươn lên để đạt được sự trường sinh bất tử mà cậu hằng mong
ước. Nhưng vô tình, cậu bé lại bị cuốn vào cái thế giới của người tu đạo vốn tưởng như yên bình lại ẩn chứa nguy hiểm trùng trùng.
- Thể loại truyện tiên hiệp vốn không có gì mới với tất cả những bạn độc giả, nhưng dưới ngòi bút của mỗi một tác giả, diễn biến
của câu chuyện lại đi theo một chiều hướng với những tình tiết lôi cuốn khác nhau. Tác giả Vô Tội viết tác phẩm La Phù có những
điểm rất khác với những truyện tiên hiệp trước. Truyện được tác giả đan xen vào những tình cảm nhân sinh, không phải chỉ có cái vô
tình của một người tu luyện khiến cho tác phẩm không hề khô cứng.
- Từ khi ra đời cho tới khi kết thúc, tác phẩm luôn đứng trong top 10 tiên hiệp của các website truyện hàng đầu ở TQ. Mời các bạn
hãy đón xem nhé!
Giới Thiệu Truyện:
- Bạn nghĩ sao khi một ngày kia bạn có cơ hội biến những điều ước của mình thành hiện thực? Dương Thiên Vấn sau khi nhặt được một
cái la bàn mà không ngờ đó là một cái la bàn vận mệnh, cái la bàn đã thay đổi vận mệnh cuộc đời của anh ta. Cứ giải được một tầng
mật mã thì sẽ được một ước nguyện, cứ như vậy Dương Thiên Vấn đã từng bước đi lên con đường tu tiên, con đường trở thành một huyền
thoại... Mời bạn đọc cùng đón xem La Bàn Vận Mệnh!
Người edit: vanhoadong
CP: Việt Vô Hoan ♧ Tống Thanh Thời.
-- Kẻ điên mỹ mạo tuyệt thế cố chấp công × Học bá thuần khiết tiểu thiên sứ cứu rỗi thụ.
•Học bá: học sinh xuất sắc, đặc biệt giỏi.
- --•---
Hệ thống lão sư tuyên bố nhiệm vụ: Cứu vớt vai chính thụ ôn nhu lương thiện, có vận mệnh bi thảm trong quyển tiểu thuyết Cực Phẩm
Mỹ Nhân.
Học bá Tống Thanh Thời: "Lão sư yên tâm! Em nhất định có thể làm cho người bệnh phục hồi!"
Tiên giới:
Tống Thanh Thời phát ra lời khen từ tận đáy lòng: "Người bệnh nhà mình là tiểu thiên sứ xinh đẹp thiện lương nhất trên đời."
Việt Vô Hoan lặng lẽ rửa sạch máu tươi trên tay, ôn nhu mỉm cười: "Ừm."
Tống Thanh Thời phát ra lời thề từ tận đáy lòng: "Thân là y sư, tuyệt đối sẽ không mơ ước sắc đẹp của người bệnh, chiếm tiện nghi
của hắn!"
Việt Vô Hoan chiếm hết tiện nghi của y sư, ôn nhu mỉm cười: "Ừm."
Tống Thanh Thời phát ra khẳng định từ tận đáy lòng: "Dưới sự che chở bằng tình yêu của mình, người bệnh tuyệt đối sẽ không hắc
hóa!"
Việt Vô Hoan trộm giấu đi ác niệm ngập trời, ôn nhu mỉm cười: "Ừm."
Trên Bất Diệt Đỉnh, treo hàng vạn chiếc đèn hồn, hắn ngồi trên thần tọa làm từ xương trắng, canh giữ tảng đá kia.
"Thế gian này chỉ có ngươi đối xử ôn nhu với ta."
"Ta cũng chỉ ôn nhu với một mình ngươi."
...
Tống học bá vui vẻ phấn khích: "Lão sư! Em có thể lấy điểm tối đa được không ạ?"
Hệ thống lão sư bùng nổ ngay tại chỗ: "Tên ngốc này, cứu nhầm người rồi!"
Gỡ mìn:
Công từng là nô lệ (thuộc loại bị rất nhiều người đùa bỡn), bị cưỡng ép làm thụ, chịu hết ngược đãi, vì vậy mà tâm lý có vấn đề
nghiêm trọng, tính cách điên cuồng, nếu để ý thì chớ tùy tiện nhảy hố.
Nếu không cẩn thận dính mìn, đó không phải do các bạn sai, mà là vấn đề của tác giả, hy vọng giơ cao đánh khẽ.
Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!
Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có chút cực phẩm, quả là một nhân vật trời sinh tu tiên a.
Truyện cũng không có các tình tiết thu nữ nhân vào hậu cung hay hết nữ này đến nữ khác, thế nhưng nhân vật chính lại thích thu bảo
tàng!
Bộ truyện hứa hẹn sẽ đưa đến cho các bạn một tác phẩm tiên hiệp thuần khiết, hài hước nhưng vẫn đảm bảo độ hấp dẫn.
Chú ý: Truyện chỉ mới được dịch một nửa, nửa sau là convert nhé....
Tác giả: Thục Khánh
Thể loại: ngôn tình, tu tiên, cổ đại, huyền huyễn, tu tiên, ngọt sủng, ngược nhẹ...
Giới thiệu:
Ngàn năm trước, nàng chỉ là một tiểu yêu hoa sơn trà, hắn là Trung Thiên vương chưởng quản Trung Thiên.
Hội Hoa Triêu (trăm hoa đua nở) được tổ chức trăm năm một lần, trước mặt mọi người nàng hướng hắn bày tỏ, dẫn đến vô số tiếng cười
nhạo.
Nàng nổi giận: "Ta chính là muốn làm thần hậu."
Hắn nở nụ cười: "Vậy tu tiên đi."
Từ đó về sau, nàng dốc lòng tu hành.
Hội Dao Trì năm trăm năm trước,
Nàng lại hỏi: "Khi nào ta mới có thể làm thần hậu của ngươi?"
Hắn trầm mặc một lát, mỉm cười nói: "Chờ ngươi nhập tiên tịch rồi nói sau."
Nữ yêu muốn làm thần hậu của hắn đâu chỉ có trăm ngàn? Nàng rốt cuộc hiểu được lí do vì sao hắn trầm mặc, nàng dứt khoát quay
người, lựa chọn cõi hồng trần để đoạn tuyệt mối tình duyên "lấy thân báo đáp" kia,
Vứt bỏ tiên đạo, vĩnh viễn rơi vào cõi luân hồi. Nàng không bao giờ muốn tu tiên nữa, nàng thầm nghĩ quên đi hắn!
Nay, hắn vì ngàn năm áy náy mà nghịch thiên sửa mệnh, đem nàng chuyển thế về kiếp trước, một lòng muốn giúp nàng tu tiên, muốn bù
lại những thiếu hụt trước kia.
Mùa hoa rơi, hai người lại gặp lại...
- -----------------------------------------------------
Thực sự đây là một bộ truyện rất rất hay luôn ạ. Nam chính vì người mình yêu mà nghịch thiên cải mệnh, thay nàng chịu 81 đạo thiên
hình, từ bỏ tiên tịch của mình chỉ để cùng nữ chính trọn đời nhân gian... Rất đáng đọc đấy ạ