Logo

Bảng xếp hạng yêu thích

Năm Đó Vạn Dặm Tìm Đường Phong Hầu
Hán Việt: Đương niên vạn lí mịch phong hầu Editor: Miri  Tình trạng: HOÀN ( 103 chương + 3 phiên ngoại) Thể loại:  Cổ trang, Cường Cường, Ngọt sủng, Song hướng yêu thầm, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, 1v1, HE   [Cố chấp hung ác nham hiểm lưu manh công x lạc quan thích đoán lung tung thụ]  Đúng nghĩa yêu thầm, ngụy gương vỡ lại lành, hư cấu. Úc Tử Hựu và Chung Uyển, hai người trung thành với hai chủ thượng khác nhau. Đã từng thưởng thức tài nghệ của nhau, cũng từng đối chọi gay gắt. Bối cảnh câu chuyện diễn ra ở thời cổ đại, vương triều là nơi tranh giành gay gắt nhất vị trí cửu ngủ chí tôn. Sức lực không đủ lớn mạnh làm chó Chung Uyển đoạt ngôi thất bại đành phải chạy trốn, lại mang theo bên mình ba tiểu hài tử của chủ thượng tới Nam Cương. Vì sống sót, y ỷ vào y và Úc Tử Hựu thời niên thiếu từng có giao tình, trong người còn một ít đồ vật của hắn, bịa đặt ám chỉ này nọ để cho người khác cảm thấy Úc Tử Hựu cùng y có tình cảm sâu sắc. Úc gia quyền khuynh triều chính, nhờ tầng quan hệ này mà mỗi ngày của Chung Uyển quả nhiên tốt hơn rất nhiều, hắn bịa chuyện xưa cũng càng ngày càng giống như thật. Những chuyện diễm tình này truyền xa ngàn dặm, xa tới Úc Tử Hựu đang ở kinh thành rốt cuộc cũng nghe thấy nợ phong lưu này của mình mà buồn vui lẫn lộn, Úc Tử Hựu sống sờ sờ bị tẩy não suốt bảy năm, hoảng hốt trong thoáng chốc mà tin rằng, có lẽ năm đó  hắn cùng Chung Uyển hình như đúng thật là có một đoạn thời gian như vậy......
108 chương
Mười Năm Yêu Anh Nhất
Xưa nay người phải rời đi, đều là người cuối cùng cúi đầu khom lưng dọn dẹp mảnh bát vỡ rơi đầy đất. Còn lúc thực sự muốn đi, chỉ chọn một chiều trời trong nắng ấm, mặc lấy chiếc áo khoác thường mặc nhất, ra cửa, không quay về nữa. Hạ Tri Thư và Tưởng Văn Húc là không khí, là nước, lúc tuỳ hứng phung phí không cảm thấy tiếc nuối, đến một ngày thật sự mất đi mới hối hận thì đã muộn. “Nơi em ở, là chân trời góc biển anh không ngừng nhớ nhung.”
84 chương
365 Ngày Sau Khi Tôi Chết
Văn án …”Tôi là con chó của ngài ấy”… “Ngài ấy nói, cậu sủa hai tiếng cho tôi vui đi, Hứa Nguyện.” “Tôi sẽ sủa ‘gâu gâu’ cho ngài nghe.” Lúc còn sống, tôi vẫn luôn nghĩ rằng ngài ấy sẽ không yêu tôi, sau khi chết rồi cũng vậy, ai biết…. Tôi nhìn người đàn ông kiêu ngạo kia, từ một vị thần….thành một con chó. Ngài ấy bảo tôi trở về đi. Nhưng tôi chết rồi. Không giống như một con chó nữa, ngài ấy vẫy tay, là tôi chạy tới. Tạ Thời Vũ x Hứa Nguyện Sau khi vợ mất thì thành chó dại công x Đã qua đời dịu dàng săn sóc thụ......
22 chương
Bánh Bao Nhà Ai
Tên gốc: Bao tử nhà ai Thể loại: Hiện đại, hào môn thế gia, sinh tử văn, 1×1, HE Edit: tÁo Giới thiệu nhân vật: cp chính: Tư Không Viêm Nghiêu x Ô Thuần Nhã  (ôn nhu trung khuyển thê nô trá hình băng sơn lãnh khốc công x ôn nhuận hiền lành kiêm tạc mao ngạo kiều thụ) cp phụ: Tư Không Dực Dương x Mạc Tuấn Nghị  Giới thiệu: Tiểu Bánh Bao hai tuổi đang xem TV, đúng lúc quảng cáo liên quan đến phụ sản được chiếu, Bánh Bao tò mò nhi nha nhi nô chỉ vào bà bầu rồi hỏi phụ thân đang làm đồ ăn cho bé, “Phụ thân ơi, Bánh Bao có phải cũng từ trong cái bụng to thiệt là to đi ra không ạ?” “Ừ, Bánh Bao cũng là từ trong bụng to đi ra” Phụ thân vừa đánh trứng vừa trả lời cho bé. Lại xem xem một lúc, Bánh Bao tiếp tục hỏi, “Thế lúc Bánh Bao ra phụ thân có đau không?” Phụ thân bé vừa chậm rãi thêm sữa vào trứng vừa trả lời, “Đau chứ, sao lại không đau được!” Bánh Bao quyệt miệng, vẻ mặt như sắp khóc đến nơi, phụ thân bé đem sữa trứng bỏ vào nồi hấp, xoay người vào phòng khách, đã thấy Tiểu Bánh Bao  trề cái môi bé xíu, đôi mắt to đẫm nước, “Sao lại khóc rồi?” Bánh Bao nhào vào lòng phụ thân, nãi thanh nãi khí (non nớt) nói, “Phụ thân bị đau có phải sẽ không thương Bánh Bao nữa đúng không?” “…” Phụ thân Bánh Bao hắc tuyến. Đứa nhỏ không hay ho nhà nào đây!
117 chương
Vẻ Ngoài
Bạn đang đọc truyện Vẻ Ngoài của tác giả Đàm Thạch. Mạnh Chiêu cảm thấy Lục Thời Sâm không giống người bình thường, nhìn cứ như là khoác lên một tầng da người, bề ngoài lúc nào cũng tự tại thản nhiên, càng lại gần nhìn càng cảm thấy người này thật khiến hắn không ưa nổi. Vì thế trong lúc mọi người ca ngợi Lục Thời Sâm thế này, Lục Thời Sâm thế nọ, Mạnh Chiêu càng cảm thấy tên này giả dối, đáng ghét vô cùng. Nhưng hắn không thể nào ngờ tới, lần thứ hai hắn gặp Lục Thời Sâm chính là lúc người kia bị cuốn vào một vụ án giết người, còn trở thành kẻ tình nghi số một của vụ án… Mà phụ trách phá án vừa khéo là cảnh sát hình sự Mạnh Chiêu.
130 chương
Kim Ngọc Kỳ Ngoại
Văn án Đời trước, Tống Ly là một nịnh thần, may nhờ trời cho dung mạo hơn người, không chỉ địa vị cao ngất ngưỡng, còn một mình độc chiếm đế tâm. Người đương thời mắng y là kẻ “Bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rửa mục nát”, Tống Ly chỉ cười tủm tỉm đáp rằng: tốt xấu gì ta cũng có vẻ ngoài kim ngọc, mà cái này thì không phải lỗi của ta. Nào ngờ Tống Ly cứ ngỡ mình đã chết rồi, không hiểu sao mở mắt lại thấy mình quay ngược trở về hai mươi năm trước, đã vậy còn trở thành đứa con sinh non chết yểu của đương triều thừa tướng. Gia tộc nhà họ Diệp người người ngay thẳng thanh lưu, một kẻ quen thói gian nịnh như Tống Ly sống trong cảnh ấy thật sự là một lời khó mà nói hết… Tóm tắt: Một tên nịnh thần đúng tiêu chuẩn của xã hội bỗng nhặt được kỳ ngộ trùng sinh, trở thành một bé đáng yêu mỗi ngày bán manh để kiếm sống....
130 chương
Ngông Cuồng (Khinh Cuồng)
Hoắc Nhiên là đội trưởng đội bóng rổ của trường, tính tình có chút nóng nảy. Khấu Thầm, còn có biệt danh là “vua đánh lộn”; hai người bỗng nhiên lại ở trêи sân bóng xích mích với nhau, từ đó kết thù, nhưng không ngờ lại chạm mặt khi bị phân tới ban xã hội. Ngày đầu gặp nhau, cả hai đều giống hệt con gà chọi, chỉ chực chờ lao vào làm một trận ra trò, trong không khí căng thẳng đó, hai người bất ngờ giẫm phải sàn nhà bị hỏng, sau đó lại đánhngoài ý muốn dẫm sụp sàn nhà phá hủy, theo sau hai người cá cược hẹn nhau thám hiểm “quỷ lâu”… Từ hàng loạt những chuyện không ngờ bắt đầu cuộc sống học sinh mới khiến người ta ôm bụng cười. Hoắc Nhiên thích vận động, nhìn như người nóng nảy bồng bột, thật ra lại tinh tế, quan tâm bằng hữu, lại khoan dung với mọi người. Khấu Thầm bề ngoài có vẻ kiêu ngạo, kỳ thật tính tình lại có chút giống Husky, là một thiếu niên tăng động, thích đùa giỡn. Hai người từ lúc bắt đầu có địch ý với nhau, sau lại ăn ý tương giao, một đường tràn ngập tiếng cười.
123 chương
Cậu Ôm Tôi Một Chút
Tạ Gia Nhiên mắc chứng khao khát da thịt nhẹ nhưng mắc bệnh sạch sẽ rất nặng, chỉ cần muốn bắt tay người khác trước hết cũng phải nghĩ xem mình có mang khăn ướt theo không. Cứ thế, mỗi khi chứng khát da thịt tái phát, cậu chỉ có thể miễn cưỡng dùng giấc ngủ để thôi miên chính mình, may mà cậu bị nhẹ, không tính là quá khó chịu. Nhưng mà trạng thái này từ sau khi Lương Túc Niên dọn vào ký túc xá liền vô tình bị phá vỡ. Vậy mà cậu lại không bài xích người này tới gần. Thậm chí khi Lương Túc Niên vừa chơi bóng rổ xong, vén vạt áo đứng ở bên ngoài sân uống nước, cậu không thể kìm chế mà sinh ra một loại kích động muốn được hắn ôm vào trong ngực. Giải pháp ngủ tuyên bố mất tác dụng, chứng khát da thịt của cậu càng nặng thêm. ... Đêm khuya một ngày nào đó, vì nóng đến mất ngủ mà Lương Túc Niên cởi trần đứng hóng mát, tại ban công ngơ ngác mắt to trừng mắt nhỏ với Tạ Gia Nhiên. "Cái gì?" Lương Túc Niên cảm thấy mình bị nóng đến váng đầu nên nghe nhầm rồi. Cái tên xưa nay được xưng là không dính khói bụi trần gian, nhìn bạn cùng phòng như hắn một cái cũng như đang bố thí, sao lại nói những lời này với hắn??? Tạ Gia Nhiên trầm mặc một lát. Cậu dùng âm thanh bình tĩnh đều đều nói lại một lần, nỗ lực trấn tĩnh, còn có chút tự giận bản thân mình. "Lương Túc Niên, cậu có thể ôm tôi một chút không?" Thả thính người ta mà không biết, sủng người yêu, dương quang công X mắc bệnh sạch sẽ nặng, mỹ nhân lạnh lùng thụ
64 chương
Tiên Tu Bát Hoang
Họa này phúc chỗ dựa, phúc hề họa chỗ phục! Đại nạn không chết, tiên duyên đột đến, đến Bát Hoang chấn thiên tháp, thần bí kim quy, đạp tiên lộ, tiên duyên không ngừng. Một đường tiến lên, đạp biến tam giới vô địch thủ, tiếu ngạo Bát Hoang đàm kim cổ.
910 chương
Vô Lương Kiếm Tiên
Các ngươi luyện kiếm, ta đem chính mình luyện thành kiếm người. Các ngươi đùa giỡn lưu manh, ta so các ngươi càng vô lương. Người khác trong mắt đích phế vật, nhưng là kiếm tu thiên tài, càng giai sát nhân, không hề áp lực. Một cái hỗn loạn Tu Chân Giới, tạo nên một vị vô lương kiếm tiên, hàng tỉ kiếm tu, vì đó điên cuồng.
370 chương
Thần Thoại Khởi Nguyên
Ngàn năm về sau, chúng ta là lịch sử, vạn năm về sau, chúng ta là thần thoại. __________________ "Vì cái gì, ngài muốn đem Âm Dương Ngũ Hành quyết bực này pháp quyết ở Nguyên Dương giới truyền bá ra?" Không có linh căn cũng có thể tu tiên, dạng này công pháp đối với phàm nhân mà nói tuyệt đối nghịch thiên, nhưng đối với người cũng có linh căn tu chân giới đến nói, Âm Dương Ngũ Hành quyết so gân gà đều xấu hổ. Cũng liền một ít để ý người thân hậu đại tu sĩ, bọn họ không có linh căn hậu đại, sẽ bởi vậy đạt được một cái cơ hội tiến vào thế giới của tu sĩ, mà không phải lưu tại phàm nhân quốc gia vinh hoa một đời. Bọn họ chỉ cho là đây là nguồn gốc từ Tiên giới kỳ pháp. "Cho tất cả mọi người một cái cơ hội, không tốt sao." ... "Giống như gốc kia cỏ dại." Bạch Mặc chỉ hướng hơn ngàn mét bên ngoài, mấy vị Hóa Thần tu sĩ cũng theo lấy thần niệm nhìn đến đối phương chỗ chỉ cỏ dại. "Ở dưới ánh mặt trời nảy mầm sinh trưởng." ". . . ?" Bạch Mặc nói một nửa mà nói, nghe đến bọn họ như lọt vào trong sương mù. "Cỏ dại ở dưới ánh mặt trời nảy mầm sinh trưởng, chẳng lẽ là bởi vì Mặt Trời có ý nghĩ gì sao?" __________________ Converter: Huyền thoại đã trở lại. Cua đồng thì ta viết tiếp truyện mới (nhưng là phần tiếp của truyện cũ)
176 chương
Trời Sinh Thích Em
Tên truyện: Trời Sinh Thích Em Tác giả: Dung Vô Tiên Thể loại: nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, đô thị tình duyên, ngọt sủng, song hướng thầm mến, cửu biệt trùng phùng, HE Độ dài: 61 chương + 32 phiên ngoại Editor: Selina Văn án: Bởi vì đủ loại trùng hợp, Kỷ Minh Nguyệt giải vây giúp em gái của đối tượng thầm mến thời cao trung, còn được cô em gái này xin phương thức liên lạc. Sau đó, Kỷ Minh Nguyệt nhận được tin nhắn của đối tượng thầm mến: “Cảm ơn em giúp đỡ em gái anh.” Hôm sau lại nhận được tin nhắn: “Em gái anh nói muốn mời em ăn bữa cơm, có được không?” Hôm sau nữa: “Em gái anh muốn cùng em đi dạo phố, có thể đến quấy rầy em không?” Lại hôm sau nữa… Lại thêm hôm sau nữa… Lại thêm một ngày nọ, Tạ Vân Trì hỏi em gái nhà mình: “Em có nhớ chị Minh Nguyệt của em không?” Em gái: “Không có, không phải hôm qua em mới uống trà chiều với chị Minh Nguyệt sao?” Tạ Vân Trì gật gật đầu, tiện đà cầm lấy điện thoại, trịnh trọng nhắn tin cho Kỷ Minh Nguyệt: “Em gái anh nhớ em.” Câu này còn có thể được hiểu là “Em gái anh nhớ em”, “Lời này là giả nhưng anh có em gái là thật”, “Chẳng qua là con bé cũng không quan trọng lắm”, “Cho nên em bỏ qua hai chữ đầu tiên cũng không sao”.
138 chương
Khách Lạ
Nhan Hạc Kính cảm giác chính mình cũng không thể hiểu được mình. Sau đó, cô gặp Tông Dương, một mỹ nam, và cô thấy mình đã tìm được niềm vui của cuộc đời. Lần đầu tiên, cô muốn hưởng lạc, không phải chịu trách nhiệm gì, lần đầu tiên, cô muốn ở bên một người đàn ông, không phải vì tình cảm, vì rung động, vì yêu đương bắt đầu. Nhưng A Dương rất đặc biệt, cậu ấy ít nói và độc lập, Nhan Hạc Kính muốn trở thành một viên đá ném xuống mặt hồ phẳng lặng ấy, nhìn cậu ấy vì mình mà dao động. Nhan Hạc Kính đã nhìn thấu bản thân, hóa ra mình cũng có thể rung động như thế. Sau này, A Dương cũng trở thành người xa lạ, một vị khách qua đường. Hai năm xa cách, Nhan Hạc Kinh quay trở lại hòn đảo và nhận được một câu hỏi "Tìm em khó đến vậy sao?" Mà Tông Dương chỉ nghĩ bản thân mình là một vũng nước bẩn, Nhan Hạc Kính bước vào là làm vấy bẩn chính mình. Tình nhân trở thành người yêu, gương vỡ lại lành, câu chuyện tình yêu với nhịp điệu chậm.
35 chương
Thỉnh Khiếu Ngã Tông Chủ Đại Nhân
Vượt cấp khiêu chiến? Lâm trận đột phá? Không Những này nào có nghiền ép địch nhân đến đến thống khoái. Đây là một bản hệ thống xuyên việt lưu chính xác mở ra phương thức. Tại vạn giới làm ruộng, làm vạn giới tông chủ. PS: Hok thấy tag biến thân nhỉ?
1121 chương
Bách Yêu Phổ 3
Bách yêu phổ 3 (Full) Tác giả: Sa La Song Thọ Dịch: Bà Yuan (Mơ) Tiếp tục hành trình đi tìm "Bách Yêu Phổ" của ba người Quỷ Y Đào Yêu, tiểu hòa thượng Ma Nha và xà yêu Liễu Công Tử.... Ở quyển hai, đám người Đào Yêu đã đến kinh thành, sau đó quyết định dừng chân tại đó. Bởi vì cuộc sống quá nghèo túng nên đám người Đào Yêu phải đi làm công cho Ti Phủ, nơi mà trong truyền thuyết đồn rằng "Diêm Vương đoạn sinh tử, Ti Phủ giải thị phi", và trở thành một phần của Ti Phủ. Bắt đầu đầu từ một tiểu yêu quái không mời mà đến nhất quyết bắt Ti Cuồng Lan phải ra mặt giúp đỡ, đám người Đào Yêu hợp tác với hai huynh đệ Ti Gia, Bảo vệ chính nghĩa, trừ gian diệt ác, hàng phục yêu ma. Họ trị bệnh cho những yêu quái yêu đuối mà lương thiện, cũng giải quyết những khó khăn của những con người xung quanh, chứng kiến vô số câu chuyện niềm vui nước mắt của chúng, có ly biệt có sầu đau, có ai oán cùng có dịu dàng. Mà trong quá trình ở chung với những người của Ti Phủ, trái tim thiếu nữ của Đào Yêu lại rung động rồi! Xem ra tiểu cô nương không bận tâm bất cứ thứ gì trên đời cũng đã bắt đầu trở nên nghiêm túc...
57 chương
Nghìn Kiếp Nguyện Yêu Nàng
Bạn đang đọc truyện Nghìn Kiếp Nguyện Yêu Nàng của tác giả Hoa Liễm Ngọc. Buổi tối vắng vẻ, Sở Vĩ Vĩ nhảy lên cửa sổ ngồi ngắm cảnh đẹp bên ngoài! Một cơn gió mạnh thổi bay tóc cô, cô đưa tay vuốt mái tóc rối tung của mình vào nếp. Nhậm Tề Tề xuất hiện trước mặt cô, anh đứng nhìn cô dịu dàng. Sở Vĩ Vĩ không thèm trả lời Nhậm Tề Tề! Sao vậy? Em giận anh chuyện gì? Sở Vĩ Vĩ chu mỏ "sao lâu rồi anh không xuất hiện?" Anh bận... Anh bận chuyện gì chứ? Nhậm Tề Tề ngồi bên cạnh cô "anh có rất nhiều việc phải làm!"
183 chương
[Bhtt] Đế Sư
Bạn đang đọc truyện [Bhtt] Đế Sư của tác giả Khuynh Phong Phủ Trúc. Lý Quý Hâm cả đời này hối hận nhất chính là đã dùng thanh đoản kiếm nát của mình, gỡ hoàng bảng chiêu nữ phó của cô công chúa ngốc kia, sau đó bước lên con đường tranh sủng gian khổ. Vừa phải tàn sát bốn phương tám hướng, còn phải tranh thủ ngọt ngào với người yêu, lại không quên rải đường cho người khác.
83 chương
Tối Hậu Đích Hắc Ám Chi Vương
Đây là một cái bị bóng tối bao trùm thế giới. Tràn ngập khói đen ăn mòn hết thảy sống sinh linh. Che chở nhân loại, chỉ có lửa. Mà khi hắc ám kỷ nguyên tiến đến, lửa dần dập tắt. Vô số cường đại vương quốc biến thành hắc ám quái vật sào huyệt, giữa nhân loại mất đi liên hệ, người sống sót ở trong ánh sáng nhạt cô độc run rẩy. Thẳng đến Rod đi tới thế giới này. "Thao, cái gì trâu ngựa, ăn ngon không?" "Cái linh hồn này, rất mỹ vị." "Chỉ cần lửa ý chí bất diệt, ta tin tưởng, nhân loại cuối cùng cũng có một ngày, sẽ lần nữa chiếu sáng thế giới này, đem hết thảy quỷ mị sâu bọ tất cả đều đốt thành Tro Tàn." "Dù cho ta hãm sâu hắc ám, gánh vác mộng cảnh, cũng có thể nâng lên thế giới này!" "Chúng ta thắng á!" ---- ---- Thế đạo đem nghiêng, vực sâu ở bên. Mà ta, đem giơ lên cái này duy nhất lửa, chiếu sáng thế giới. Không sai, ta chính là cuối cùng này Hắc Ám chi vương. Cái kia ai, cứu ta một chút. ---- ---- ---- ----
432 chương
Người Tạo Giấc Mơ
Giới thiệu: Tinh Tinh được sinh ra, nhưng mẹ của cậu lại tinh thần bất ổn. Dân làng đều bảo rằng mẹ cậu tâm thần không ổn định, đã điên rồi! Hôm đó, mẹ dẫn cậu đi ra ngoài làng, không hiểu sao lại để lạc Tinh Tinh. Thế là đứa bé cứ đi trên đường, không biết nên đi về đầu, cho tới khi vô tình gặp Tống Viễn. Đoán mệnh đặt giúp cho Tinh Tinh một cái tên, gọi là Tống Tinh Diệp. Đối với Tống Tinh Diệp, từ khoảnh khắc gặp được Tống Viễn, cũng chính là khi giấc mơ bắt đầu. Giấc mơ này có lúc ngọt ngào có lúc đắng cay, nhưng đối với cậu đều là một giấc mơ đẹp. —- Công thụ kém nhau khoảng sáu tuổi. Tống Viễn x Tống Tinh Diệp
30 chương
Chủ Nhà Em Ấy Yêu Thầm Tôi
Bạn đang đọc truyện Chủ Nhà Em Ấy Yêu Thầm Tôi của tác giả Lê Tử Điềm Điềm. Nghiêm Trì thuê nhà ở, biết được chủ nhà của mình là giáo sư, đang giảng dạy ở một trường đại học Trong ấn tượng của hắn, người kia thật sự rất bình tĩnh, lãnh đạm, còn luôn mang dáng vẻ lạnh lùng, hắn nghĩ, có lẽ dù trời sập xuống, anh ta cũng sẽ không biến sắc mặt. Cho đến một hôm, hắn về nhà, vừa mở cửa ra, lại nhìn thấy chủ nhà vốn luôn lạnh lùng kia, trong tay là quần áo của hắn, mặt đỏ bừng, say mê mà ngửi mùi hương trên đó, Nghiêm Trì: "... Tới mức này mà anh không đè em ra nữa thì không phải là đàn ông!"
36 chương
/336